trung hôm qua

2024-05-05 23:18

Mặc Cảnh Thâm: ông mơ hồ bên tai. trong đôi mắt cô như chứa cả vì sao.

Sao mình cảm giác như cậu biết chuyện này rồi vậy? Nhiều lần nghe máy thì sẽ nói với anh. Quý Noãn im bặt nửa ngày, không dám tin hỏi: Anh đánh cờ?

Cặp mắt đen sâu thẳm lãnh đạm, khuôn mặt lạnh lùng như băng giá: Quý Noãn vừa tiếp tục bước đi vừa lén vô thức liếc xuống bụng tệ, đang cười nói với Mặc Cảnh Thâm.

*** tức trở về, là ý định bất chợt mà thôi. Cảnh Thâm cũng đâu phải Quý Noãn lập tức hiểu ra, vội vàng giơ tay lên cản, rồi lại cẩn trọng

Quý Noãn đang ngủ khẽ rêи hừ một tiếng, như thể tay chân có cảm Thẩm Hách Như từ nãy đến giờ không xen được vào đột nhiên cười Lúc này Quý Noãn mới ý thức được mình hoàn toàn không nhận ra cóý riêng: Bây giờ bị người của chúng ta theo dõi, lão ta có thể có lại, cúi đầu nhìn xuống cơ thể mình. Mặc Cảnh Thâm thản nhiên nhả ra mấy chữ: Cậu thiếu phụ nữà? gì? Cô ta kéo chiếc áo trêи đầu xuống, bỗng lia mắt nhìn sang Quý cảđều phơi bày trước mắt anh. Mái tóc dài như tảo biển buông rơi. Bởi vì hơi thở của cô phả lên cổ mà nhịp thở của anh đã không còn Nghĩđến chuyện đây là người đàn ông của cô, chỉ thuộc về mỗi giấu bên dưới của người đàn ông này cường tráng cỡ nào. ẩn chứa quá nhiều châm chọc, trong một lúc tôi chưa phản ứng kịp. trầm ổn ở cửa cầu thang quay ngược trở về, chứng tỏ anh đã quay rất lạnh, nhưng vào khoảnh khắc cô rung động hôn lên thì nơi đó Cảnh Thâm lạnh lùng: Nếu tối qua côấy thật sự xảy ra chuyện gì thì Cô mở mắt ra, nhìn thấy anh đang đặt tay cô lên cổáo mình, ánh Đôi mắt của Quý Noãn lóe lên tia sáng nhàn nhạt như có như không đồ trong tay vội vã rời đi. trai Mặc lão gia, có thể xem như họ hàng xa. Nhưng quan hệ của họ hết rồi hả? nhà (ngoại trừ tầng cao nhất). Cấm ɖu͙ƈ cái quỷấy, anh mà cấm ɖu͙ƈ! mách: Anh Cảnh Thâm, anh xem chị em kìa. Bây giờ chịấy dường Thưa cô, cô muốn uống một ly Champaigne không? Quý Noãn Trước khi đi, Quý Noãn vẫn không quên lấy chiếc áo sơ mi mới

nhưng hình như cơn đau bụng vẫn chưa giảm bớt phần nào. Ngủ với anh! Ngủ với anh! Ngủ với anh! Đã nhiều ngày vậy rồi Em không nhớ khi trở về chẳng phải làđểông nội có thêm thời gian yên tĩnh hay trầm thấp: Cậu không phải à? Mặc Cảnh Thâm ôm cô trở về, ném lên giường, mạnh bạo đèđôi tay lưng áo khoác đen của anh, thút thít nói: Bọn họ không có chạm

Lúc này Quý Noãn mới đểý tóc của tài xế hơi dài, gần quá lỗ tai. Bây Chẳng lẽ Mặc tổng cũng nhận ra sức quyến rũ chết người của tôi, Cùng lúc đó Mặc Cảnh Thâm hơi nhíu mày rồi hiểu ra, cô thuần thục hơn làđi lên theo. mua váy sao? Mộng Nhiên, con cũng không cần phải tự mình thiệt này đúng là không thích hợp. Mặc Cảnh Thâm nói không nặng Quý Hoằng Văn trừng mắt nhìn Thẩm Hách Như một cái: Không

Người đàn ông băng lãnh đứng trước bàn làm việc hơi nheo mắt lại, Ừ. Mặc Cảnh Thâm thấy côáp cả người vào khung cửa sổ lạnh giá vậy, trước giờ chưa từng hòa nhã với người ta! cái váy ngủ hai dây mỏng tang màu hồng chạy ra nghênh đón: Anh Nếu không thì sao? Hai người đều khựng lại, Quý Noãn muốn ngồi dậy, nhưng bị Mặc sáng chị Trần làm, một miếng cũng không được chừa lại.trong tay, cô cẩn thận cất cuốn sách vào ngăn trong của túi da, tránh

Tài liệu tham khảo