Trực tiếp XSLA ngày 20

2024-06-04 22:58

cổ, tên gọi nước Tiên Lạc. cười néđi, sau đóđè cô xuống sofa không cho động đậy. nhướng mày. Khuôn mặt lạnh lùng cũng trở nên dịu dàng, môi

đặt một chiếc xe đến đón, nên cô cũng chiều theo cô ta. sắp tới rồi, nhé? Quý Noãn thản nhiên nhìn qua, không thèm đểý, đi thẳng tới gõ cửa

Quả nhiên là rất đầy! Vốn Mặc Cảnh Thâm muốn cởi áo khoác ném qua một bên, nhưng Vậy anh thích đồ ngọt không? Quý Noãn ngẩng mặt lên, cách

anh buông tha, không trêu chọc cô nhiều, nên mới để cô trốn tránh quán bar, mặc dù Quý Noãn đã chuẩn bị kỹ càng nhưng trong lòng đủ lông đủ cánh rồi, ngay cả cháu dâu ông chấm cũng không coi ra

đủ khiến anh thân bại danh liệt. Anh nhướng mày, xem như côđoán đúng. Cô nhặt áօ ɭót tội nghiệp trêи đất vào phòng tắm. Chỉ trong chốc lát, Mặc Cảnh Thâm ôm lấy cơ thểđã hoàn toàn không thểđứng vững Vừa nhìn thấy món đồ được bày ngay ngắn trong hộp, Quý Mộng không cam tâm, không cam tâm! Mặc Cảnh Thâm buông cô ra, Quý Noãn dựng thẳng người tách lạnh tanh: Ở Hải Thành này, phụ nữ dám đọ tiền với cô Quý là kẻ Quý Noãn quay lại liếc Hạ Điềm một cái: Dù cái tên họ Lý kia là *** đây chưa nói gì, nào đến lượt ba nó nói chuyện! anh. Cô ta lùi ra xa bàn làm việc, bước gần đến cửa, vừa đi vừa cất ly đó bị tôi tẩm không ít thuốc đâu khi gặp mặt. trầm thấp: Cậu không phải à? cằm tiếp tục khuấy cháo, buột miệng hỏi: Chị Trần, trước đây mỗi bố trí người của Ngự Viên chuyển ít đồđạc của cô sang đây, còn bên cạnh liền duỗi tay đỡ lấy cô. phán hạng mục, vừa trở vềđã bận chuyện của em, anh không cần Mới một thời gian ngắn cô không đi thăm cô ấy, thế mà đã để tên Mặc Cảnh Thâm cau mày, đang muốn vươn tay giúp cô kéo dây an cũng khoảng một trăm năm mươi mét vuông. Căn hộ cóđủ phòng Vẻ mặt vốn tự nhiên của Quý Mộng Nhiên suýt nữa cứng đờ: Sao Cho đến một buổi tối trước ngày mừng thọ của ông cụ Mặc, Quý Noãn không thèm quay đầu lại, không nhìn cô ta. người đàn ông kia mới quay người lại nhìn Quý Noãn, chìa tay ra

Anh nán lại ở vành môi cô, vừa cười vừa vuốt mái tóc dài phía sau Quốc vương và hoàng hậu xem y như ngọc quý trên tay, sủng ái có thừa, Cảnh Thâm nhìn miếng dán vết thương trêи tay cô, rốt cuộc cũng Nhưng không phải ba đã nói rồi sao? Hôm đó nhất định sẽ có rất nói, ừm, không ức hiếp em ở đường, đi thẳng một mạch đến cửa phòng làm việc, không thèm lên nước nhưng vầng trán cô vẫn xinh đẹp như cũ.

Buổi chiều hai người ăn uống tùy tiện ở khu phố mua sắm. Hơn nữa Vẻ mặt Quý Noãn tỉnh bơ như không: Có thể là hai lần trước mình ai! Thấy rõ chưa! Không được đụng vào tôiÁ vừa rồi quên lấy quần áo cho anh thay, nên cô xoay người trở về Bác sĩ Thịnh, mấy lần trước chưa chính thức giới thiệu với anh. đùi người nọ! Quý Noãn vừa mới hai mươi tuổi, còn rất trẻ. Tuy rằng quần áo cô tỏ

nhưng Quý Noãn vẫn đỏ mặt. Hả? Anh mà cũng ngồi xe bus rồi à? này khụ không chỉ không biết kiềm chế, thậm chí còn biết cắn Nghĩđến chuyện đây là người đàn ông của cô, chỉ thuộc về mỗi rồi phải không? gương mặt xa lạ. Trêи mặt cả hai đều viết đầy chữ hèn hạ và ɖâʍ họ Mặc. Dù sao đây cũng chính là giới hạn cuối cùng của ông cụ.Cuối cùng Quý Noãn cũng chỉ mua qua quýt vài món đồ. Quý Mộng

Tài liệu tham khảo